Ngày anh ngỏ lời yêu, tôi chẳng dám tin đó là sự thật. Anh đẹp trai, hào hoa, phong nhã, tài ba, có tài ăn nói. Trong khi tôi chỉ là một cô gái quá bình thường, không có gì nổi bật. Bề ngoài chỉ ở mức ưa nhìn, công việc chỉ cho thu nhập đủ ăn chứ không thể giàu sang. Vậy mà anh lại nói anh yêu tôi, đó không phải là chuyện nực cười nhất thế gian hay sao. Tôi cười nói anh đừng trêu trọc tôi nữa thì anh:
- Anh không đùa. Anh yêu những cô gái có cách thức sống giản dị, giàu lòng thương cảm như em.Nếu như như thân mật tới bề ngoài thì anh đã không nói những nhân tố này với em. Chuyện tình cảm làm sao có thể thuận tiện đùa giỡn được.
Những lời anh nói làm cho tôi cảm động tới rơi nước mắt. Tôi ủ ấp chặt lấy anh, cảm ơn vì anh đã lựa chọn bản thân mình. Chúng tôi khởi đầu yêu nhau trong khoảng ngày hôm ấy.
Tình ái của tôi với anh đích thực quá đẹp, quá trong sáng, giống như mấy chuyện tình yêu trong mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình vậy. Đôi khi, tôi còn nghĩ là bản thân đang chiêm bao kia. Anh đưa tôi về ra mắt. cha mẹ anh mừng lắm. Họ nói rằng cảm ơn tôi tất cả vì đã có thể làm cho anh yêu tôi. Bởi ba má anh mong mỏi anh đưa người yêu về ra mắt từ lâu lắm rồi nhưng anh không đồng ý. Tới đây, tôi cũng thiển nghĩ, quả đúng là anh có phần nhiều người theo đuổi nhưng anh chẳng hề chú ý hay kiếm được lời bất kì một người nào. Càng lúc tôi càng thấy bản thân mình may mắn. Nhất là khi hôn lễ của chúng tôi được định ngày.
Tình ái của tôi với anh thực thụ quá đẹp, quá trong trắng, giống như mấy chuyện ái tình trong mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình vậy. (Ảnh minh họa)
Tìm hiểu >>> Thà chết không chịu lấy cô bán đồng nát đen nhẻm nhưng 1 lần thấy việc không xa lạ em làm cho mỗi tối, tôi thu xếp rước em về dinh ngay trong 3 ngày
Sánh bước tiến vào lễ các con phố cùng anh, tôi đã mơ về một mai sau vô cùng hạnh phúc. Tôi còn chuẩn bị rất kĩ cho đêm tân hôn bởi đó là đêm trước tiên, chúng tôi thân cận nhau, tôi muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo, hoàn toản. Vậy mà anh khiến cho tôi bất ngờ hơn khi:
- Anh có tiến thưởng cho em đây. Em nhắm mắt lại đi.
Nghe lời anh, tôi nhắm mắt nhắm mũi lại thì. Mảnh vải đen che kín đáo mắt, tôi hoảng hốt, định đưa tay gỡ nó xuống thì:
- Đừng em, anh muốn đêm tân hôn của chúng bản thân thật đặc biệt em ạ.
Cũng muốn làm anh vui nên tôi đồng ý. Tôi hy vọng, sự trinh bạch của bản thân mình sẽ bù đắp cho anh phần nào những gì tôi còn thiếu. Kết thúc, anh ấp ủ chặt lấy tôi cảm ơn tất tả làm cho tôi vui vẻ lắm. Tôi đã nghĩ, thế cuộc bản thân mình từ nay như thế là tròn vẹn rồi.
Anh đối xử với tôi rất tích cực, rất thương cảm, kính yêu tôi, chỉ ko kể một việc làm tối thắc mắc mãi. Chúng tôi gần gụi nhau không theo xúc cảm bột phát mà theo lịch. Đều đặn, 1 tuần hai lần và lần nào cũng vậy, anh đều sử dụng vải đen bịt mắt tôi trước khi làm cho chuyện ấy.
- Anh à, đêm nay em muốn bỏ khăn bịt mắt.
- Em mà bỏ khăn ra là anh giận đấy. Em cứ như thế này đi vì anh thích như vậy.
Tôi dù không muốn nhưng vẫn phải chiều anh, vì ngoài chuyện này ra, anh cũng chẳng có yêu cầu tôi chuyện gì khác. Vậy mà rồi cũng được 1 năm…
Tôi chết im khi biết suốt 1 năm trời qua, người ái ân với tôi ko phải là anh, ngay cả đêm tân hôn cũng là gã đàn ông đó. (Ảnh minh họa)
Xem thêm >>> Thấy chồng ấp ôm gái lạ vào nhà nghỉ, hiền thê không vào đánh tị mà lặng lẽ gửi vật này lại quầy lễ tân khiến người chồng hối hận tột cùng
1 năm trôi qua, cảm xúc yêu đương tôi bỏ ra cho anh nhường nhịn như càng ngày càng sụt giảm. Tôi không nhân thức có phải vì chuyện anh cứ muốn bịt mắt tôi mỗi lần cả nhị khiến chuyện đó hay không nữa. Tôi sợ nếu hiện trạng này cứ mãi tiếp diễn, tôi sẽ sớm bị lãnh cảm với anh mất. Hơn nữa, cái thị hiếu hơi lạ đời này của anh cũng đến lúc nên hoàn thành rồi. Nên khuya sớm hôm ấy, đến lịch như chung, tôi đã quyết định làm chuyện định mệnh đó.
Cuộc vui vừa khởi đầu, thay vì giữ nguyên miếng vải đen trên mắt, tôi bỗng ngột tháo nó xuống để xem anh sẽ phản ứng thế nào thì… Người sốc không phải là anh, mà chính là tôi. Tôi bồn chồn rồi hét toáng lên như gặp gỡ phải ma vì người đang gần gũi với tôi lúc này không phải là anh mà là một người nam nhi lạ hoắc.
Gã nam nhi đó thấy chính mình bị nhận thấy, gấp rút ấp ủ lấy áo quần lao nhanh ra khỏi nhà. Sực nhớ ra anh, tôi gào thét tên anh trong nỗi uất hận bởi tôi nhân thức, nếu không có anh tiếp tay thì gã đàn ông kia khiến sao dám lẻn vào đây khiến cho chuyện đó với tôi được. Rồi anh cũng bước vào, biết chắc không che đậy.được nữa, anh nắm chặt tay tôi, công khai số đông. Tôi chết lặng khi nhân thức suốt 1 năm trời qua, người ân ái với tôi không hề là anh, ngay cả đêm tân hôn cũng là gã nam nhi đó. Và nguyên do khiến cho tôi đau thấu tim:
- Anh… Anh không có xúc cảm với thanh nữ. Anh lấy em chỉ là để cho bố mẹ anh yên ổn lòng thôi. Anh lại càng sợ em phát hiện, công khai phần lớn nên mới bày ra phương pháp này. Anh xin lỗi, anh…
Tôi tặng cho anh 1 cái tát cháy má xong xuôi hồ hết thủy chung thời gian qua. Tôi không ngờ, thật sự không ngờ anh lại có thể đối xử tàn ác với mình tương tự. Trái tim tan hoang cùng nỗi ô nhục, liệu có bí quyết nào có thể cữu vãn tôi qua cơn bi kịch này không?
Nắng/ Theo Một nhân loại
Tham khảo thêm: Thời trang người mập
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét