Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

Nghe phụ vươnǵu gái khóc: “Ông ơi bố đánh mẹ làm chết cả em nhỏ tuổi trong bụng rồi!", người bố liền chạy tham gia làm nhân tố này

Ngày Thương báo tin cô sắp lấy chồng Hà Nội, bố mẹ cô ở quê vừa mừng vừa lo vì chẳng biết anh con rể kia có thương con mình hay không? Nhiều đêm ông là cứ thấp thỏm chẳng ngủ được, nhưng ngày Thương đưa Toàn về nhà ra mắt, thấy anh cũng tử tế nói chuyện điềm đạm nên bố mẹ Thương cảm thấy yên ổn tâm gấp bội phần.

Nhà Thương tuy chẳng khá giả gì nhưng cũng không nhập cuộc̀u, ông bà vẫn luôn dặn dò con gái: “Đói cho sạch rách cho thơm con à, nếu yêu khách hàng nào thật lòng con cứ lấy người ta giàu hay nghèo không quan trọng”. Nghe những lời nói đó của bố mẹ, cô chỉ biết mỉm cười gật đầu.

Mấy năm đầu làm dâu nhà người cuộc sống của Thương khá yên ổn ổn, nhưng đến khi con cô được 5 tuổi thì Toàn trở nên hư tính. Lúc này anh chơi với 1 đám bạn xấu, suốt ngày nhậu nhẹt gái gú, kiềm tiến được bao nhiêu nướng vào mấy việc đó hết. Rồi Toàn có bồ, thời gian đầu Thương không hề hay biết cứ nghĩ anh đi tiếp khác nên mới uống rượu về khuya. Nhưng mỗi lúc cô cởi áo, lau người chăm sóc chồng đều bị anh gạt tay ra.

Cô buồn khổ khi chồng lạnh nhạt với minh, nhiều lúc nhìn cái bụng bầu đang ngày 1 lớn lên cô chỉ biết bật khóc.

Cô bị trầm cảm, nhiều đêm ngồi ủ ấp gối chờ chồng Thương chỉ biết khóc. Cô không biết mình sai ở đâu, cô không biết phải hàn gắn mối quan hệ của hai vợ chồng như thế nào. Cô run rẩy nghĩ đến việc chồng có người khác, nhưng rồi Thương lại lắc đầu: “Chắc anh ấy không có đâu, chắc chỉ tại công việc căng thẳng quá nên mới vậy thôi mà”.

Nhưng kể từ khi Thương mang bầu đến lúc đó cũng đã hơn 4 tháng nhưng chưa 1 lần Toàn động và người vợ. Nỗi nghi ngờ của Thương ngày 1 lớn hơn, đã vậy cứ hễ vợ hỏi gì là anh lại cáu gắt vô cớ, nhiều lúc cô chỉ biết ấp ủ lấy con để khóc. Sợ bố mẹ o ắng nên Thương chẳng dám chia sẻ, có hôm vừa ăn cái bạt tai của chồng xong nhưng cô vẫn có nuốt nước mắt và nói: “Con ổn”.

Rồi Thương phát hiện ra việc chồng mình ngoại tình, cô hỏi anh và cố níu kéo gia đình thì bị Toàn đánh mắng chửi. Hôm đó Toàn định kéo vali đi du lịch với cô bồ nhưng vợ anh không cho:

- Nếu anh thương em, thương 2 con thì xin anh đừng đi. Em xin anh đấy, em có gì sai anh cứ nói nhưng xin anh đừng đạp đổ gia đình mình đã cố gây dựng như vậy.

- Bỏ tay ra, tôi chán ngấy cô rồi. Tôi chẳng hiểu vì sao ngày đó tôi lại lấy cô nữa. Tôi ớn tận cổ rồi, cô có bỏ tay ra hay không thì bảo.

- Em không bỏ, sao anh lại thay đổi như vậy. Sao anh nỡ lấy hết tiền tiết kiệm để sinh con và tiền học phí của con tí hon để đi với bồ được chứ? Tại sao?

- Mặc kệ tôi, tiền trong nhà này là của tôi, cô có tránh ra không thì bảo.

Nói rồi Toàn tát vào mặt vợ tới tấp rồi đạp vợ té ra, anh quên mất chuyện vợ đang mang bầu. Thương té ra ngoài, bụng va vào thành giường máu phụ vương̉y khắp sàn nhà. Nãy giờ cô con gái 4 tuổi đứng ngoài đã nghe hết nó khóc ré lên, nghe bố nó gọi lớn:

- Ôi máu, cô tỉnh lại đi, không phải lỗi tại tôi là do cô cứng đầu. Là cô hại chết đứa bé không phải tại tôi.

Toàn run rẩy khi vợ nằm bất động máu me phụ thân̉y khắp nơi. Cô bé nghe thế muốn đẩy cửa vào nhưng bố nó đã khóa phía trong nó khóc ré lên phụ vương̣y ra cửa. Đúng lúc này thấy ông ngoại đang tay xách nách mang đứng trước sân nhà:

- Ông, ông ơi bố đánh mẹ làm chết cả em trong bụng rồi.

Bố Thương còn chưa kịp phụ vương̀o hỏi đã nghe cháu nói vậy thì sững sờ, thả chiếc túi và con gà trên tay rơi bịch xuống sân hốt hoảng thân phụ̣y vào:

- Mở cửa ra đi, nhanh lên.

Toàn hốt hoảng mở cửa ra, lúc này bố Thương chết trân tại chỗ khi thấy con gái nằm ở kia bất động:

- Thằng khốn, mày giết phụ thâńu và con gái tao rồi, còn không gọi cấp cứu.

Toàn đứng đơ ra vài giây rồi lục điện xoại gọi cấp cứu, tay anh run lên bần bật.

- Thương ơi, bố đây con sao lại ra nông nỗi này, là bố đây con. Con tỉnh lại đi, bố lên rồi này, con ơi…

Ông bố già run rẩy gọi con trong bất lực, xe cấp cứu đến, bé con vẫn khóc miệng gọi mẹ không ngớt:

- Mẹ ơi, đừng làm Bông sợ. Mẹ ơi mẹ mở mắt ra đi, mẹ ơi…

Nó hét lên rồi ngất xỉu tại chỗ, Toàn lúc này sợ hãi tột độ lỡ vợ anh có mệnh hệ gì thì chắc suốt phần đời còn lại anh sẽ ngồi bóc lịch và sống trong ân hận. Khi Thương nằm trong phòng cấp cứu, bố cô chỉ biết ngồi phịch xuống sàn hành lang cầu nguyện. Nhìn ông bố già mắt rớm nước cầu nguyện ai cũng xót xa, 1 lúc sau ông quay sang nhìn Toàn với ánh mắt căm thù:

- Nếu con gái tao co mệnh hệ gì thì mày cũng sẽ không sống nổi đâu hiểu chưa hả thằng khốn.

Toàn sợ hãi chẳng nói được câu gì, khi bác đắm saỹ bước ra trái tim người bố như ngừng đập, ông nín thở nghe câu trả lời của họ:

- Cô ấy đã vượt qua cơn nguy kịch nhưng thể trạng yếu lắm, nhưng đứa bé thì đã mất.

Toàn sững sờ, còn bố Thương đến bên cô giọng run run nói:

- Có bố đây rồi, không ai làm hại con được nữa đâu. Bố ở đây, đừng lo con gái của bố.

Thương gào khóc khi biết mình đã mất con, cả căn phòng lặng thinh như tờ thương xót cho cô gái trẻ và ông bố già. Thương đuổi Toàn ra ngoài và nói đời này cô không muốn gặp lại anh nữa. Lúc này Toàn có ân hận cũng đã quá muộn, thế người ta mới nói phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng quả không sai.

162

HÌNH ẢNH CHỈ NHẰM MỤC ĐÍCH MINH HOẠ

st


Xem thêm: Thời trang người mập

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét