Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2016

Chuyện tình của tôi. Xin các bạn đọc và góp ý giúp tôi

Ngày tôi vào cấp ba là ngày tôi gặp được e. lần đầu gặp nhau thì thú thật tôi ko có cảm giác gì vì chưa tiếp xúc, chưa một lần nc, nhưg trong quá trình học tôi thấy e là một người hết sức giản dị lại là một học sinh giỏi trong lớp, hoạt động năng nổ, tính nếp hiền lành, trong mắt tôi lúc đó giường như e là một người con gái hoàn hảo và tôi như đã thích e😊, từ thích của một đứa "trẻ trâu", suy nghĩ còn hạn hẹp chưa thấu đáo, nhưg nó trog sáng, đẹp và đầy chất học trò❤️. Nhưg tôi lúc đó thật sự ko tự tin vào bản thân mình, tôi học rất kém, người ngợm thì luộm thuộm, thật sự ko xứg với e nên đành ngậm ngùi im lặng😷😷 dù cho bạn bè có thúc đẩy khuyên nhủ cũg ko thể tìm đc một chút niềm tin nào từ bản thân mình. Nói thẳg ra là nhát gái. 😅
Mối tình bây giờ đc gọi là đơn phương lúc đó của tôi bổg tan biến từ khi chúg tôi lên lớp 11, e đã chuyển trường vì nhiều lý do chính đág, tôi cũg buồn, buồn vì ko đc gặp e mỗi ngày nữa, buồn vì mất một hs giỏi cho lớp😌, nhưg nó cũg dần vơi đi theo thời gian, đôi lúc vẫn còn gợi lại đc nhữg kĩ niệm một năm ngắn ngủi, nhưg biết làm sao đây, đành ngậm ngùi quên đi vậy. 😌😌

Tg vẫn cứ trôi, tôi cũg đã tốt nghiệp ra trườg và đậu vào một trườg ĐH cũg bình thường thôi. Học đc vài tháng tôi vui mừg thật sự vì nhận đc một lời mời kết bạn trên facebook, đó chính là người tôi thầm thương năm lớp 10 đó. Từ lúc đó tôi đã nghĩ duyên phận đã đưa e ấy đến đây, đã giúp chúg tôi gặp lại nhau. Tôi bắt đầu nt cho e, nhữg tn đầu tiên làm tôi như quay lại nhữg ngày ấy nhữg ngày mà cùg e ngồi trên ghế nhà trường, tính ra cũg gần ba năm chứ mấy😅😅 Chúg tôi nhắn tin rất nhiều, nhiều đến nỗi tôi thật sự ko biết đến thời gian là gì, lúc đó chúg tôi rất hợp nhau, rất hiểu nhau, chia sẽ tâm sự với nhau rất nhiều, e ấy là sinh viên kiểm toán trường ĐH Đà Nẵng ( cũng hơi xa ). từg ngày từg ngày trôi qua tôi cũg phần nào biết đc tình cảm của e đối với tôi, rất muốn ngỏ lời nhưg một phần cũg rất sợ, sợ e lại đi mất e thêm một lần nữa, sợ một lần nữa phải quên đi. Nhưg tôi ko thể để chn đó xảy ra, tôi dườg như chìm đắm trog tình cảm của e, tôi quyết ko thể để e tuột khỏi vòg tay mình, ko thể để vụt mất cơ hội này thêm một lần nào nữa và tôi đã ngõ yêu e, thú thật là tôi đã đi tham khảo học hỏi nhiểu từ nhữg người đi trước(😬nói vậy chứ cũg phải cho chắc chắn chứ) nhưg nó hoàn toàn xuất phát từ trái tim tôi. Mới đầu e còn hơi ngại ngùg và né tránh, tôi tỏ vẻ bình tĩnh nhưg tay bấm tn nhầm chữ này qua chữ kia, tim thì gần như bay ra ngoài.
Ngày 28/12/2015 e đã chính thức đồg ý yêu tôi❤️ ( trước đó đã yêu rồi, nhưg cố kìm nén đến ngày này mới chịu đồg ý😊) tôi cảm thấy thế giới này ko ai hạnh phúc bằng mình lúc này. Một thằg trc giờ chỉ nhận đx tình cảm từ ba mẹ anh chị, hàg xóm họ hàng nay đã có thêm đc một tình thiêg liêg và đặc biệt nữa đó là từ một ng khác giới😊 gọi là người yêu, ôi cuộc đời tôi còn mong đợi thêm điều gì nữa chứ. e cho tôi biết thế nào là cảm giác yêu một người thật lòg, e biến tôi thành một người gần như tự kỷ, chỉ biết rúc mình trog căg phòg, xem phim, game và ngủ trog khi thế giới bên ngoài còn bao điều thú vị. Tôi năng nổ hơn, hoạt độg nhiều hơn từ khi yêu e.
Tình yêu của chúng tôi rất đẹp rất giản dị như bao người bình thường khác, Chúng tôi yêu nhau rất xay đắm, thường trao cho nhau nhữg lời yêu thương sến súa hết sức😁😁 nhưng ko có gì, tuy sến nhưg thật lòng mà, yêu nhau mà. Vì ở cách xa nhau rất ít khi gặp đc nhau, một năm chỉ đc gặp trog nhữg ngày hè ít ỏi và nhữg ngày lễ tết, nhưg cũg ko sao, xa để biết trân trọng, xa để nhớ, để mong, tôi thấy cũg ổn. Tuy có nhiều trận cãi nhau rất ác liệt nhưg mọi chn sau đó đều trở lại bình thường, chúg tôi đều vượt qua cả, tôi nghĩ mỗi lần cãi nhau là mỗi lần chúg tôi đúc kết đc kinh nghiệm, hiểu nhau hơn, và yêu nhau nhiều hơn.
Cho đến một ngày, một ngày mà trong tâm trí tôi chưa bao giờ nghĩ nó sẽ đến, tôi cũg thật sự không hiểu cho dù đã suy nghĩ rất nhiều. Lúc sắp yêu và mới yêu chúg tôi rất hợp nhau và hiểu nhau, nhưg yêu càg lâu giườg như nó ko thể đc như lúc đầu. Có thể chúg tôi đã quá hiểu nhau, hay chúg tôi đã quá thân thiết hay một trong hai đã nhạt dần tình cảm. Tôi suy nghĩ rất nhiều nhưg ko thể nào lý giải đc. Trong tôi vẫn rất yêu e. Trong một lần cãi nhau, vì ko hiểu nhau nên tôi đã thốt ra một từ văn tục mà từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ nói ra trước mặt e. Tôi ko hề có ý chửi e, tôi vì quá nóg nảy nên vội vàg ko sn đã nói ra từ mà chính mình cũg ko mog muốn. Thú thật ngoài đời tôi đôi khi cũg nói nhữg từ tục tĩu nhưg chưa một lần nào mà tôi nói trc mặt e. Tôi nghĩ tôi đã sai, tôi xin lỗi e. Cũg chính vì câu nói đó Chúg tôi đã giải quyết vấn đề bằg vc chia tay nhau, tôi thật sự ko biết mình fai làm gì tiếp theo. Sau một vài phút trôi qua, tôi dần như bình tĩnh, lòg tôi chạnh lại, nhữg dòng nước chảy ra từ khi nào chính tôi cũg ko biết, tôi nghĩ đây là lần cuối chúg tôi nói chuyện với nhau.
Tôi yêu e, luôn làm nhữg hành động tốt, nhữg lời nói uốg lưỡi bảy lần, nhưg kết thúc trong mắt e lại là một hình ảnh một thằng du côn, vũ phu, đạo đức giã. Tôi thật sự ko muốn như vậy, con người tôi thật ra ko phải loại người đó. Bây giờ tôi phải làm sao?
Tham khảo thêm: Thời trang người mập

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét