Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016

"Chồng đã bảo thê thiếp bỏ ra đi, làm cho trong bếp cũng được, không sao đâu!"

Chúng tôi cưới nhau vào cái mùa hè, cái mùa mà chẳng mấy cặp đôi lựa chọn để kết hôn. Nhưng được ngày thì cưới, ý kiến là vậy bất kể mùa nào. Bữa tiệc tổ chức ngày cưới của hiền thê chồng chúng tôi rất vui tươi và hạnh phúc vì nhận được những lời chúc phúc từ mái nhà nhì bên, anh em, người thân trong khoảng đồng nghiệp cho đến cả hàng xóm.

Vì hạnh phúc và phấn kích nên cô dâu mới như tôi vẫn cười, cho dù cả ngày hôm nay bận tiếp khách tới nỗi chưa có một cái gì vào bụng cả. Tới tận đêm lúc ấy thực khách đã về hết, tôi mới nhìn thấy rằng mình quá đói, cái đói nó tới với tốc độ cao khiến cho tôi mềm cả người cảm nghĩ như bị đói lả.

Tôi gấp rút thu xếp lại giúp công chúng một ít đồ và nhanh lẹ vào bếp, tạo dựng tủ lạnh ra thì chồng cũng vừa lò dò bước vào. Tôi giật bắn chính mình, chồng nhanh nhảu giơ chiếc váy trước mặt tôi rồi nói:

- Thê thiếp thay luôn đồ ra đi, không tý nó dơ dáy còn không giặt được mà trả hàng người ta đâu.

- Thay ở đây á chồng, trong bếp luôn hả?

- Chồng đã bảo hậu phi cứ cởi ra thay luôn đi, khiến trong bếp cũng được, không sao đâu!

Tôi vẫn ú ớ chưa kịp bất biến, chồng bồi thêm:


- Thế hoàng hậu có định nhanh nhanh mà ăn không thì bảo.

- Đây, em thay luôn đây.

Hậu phi chồng tôi mau lẹ tạo dựng tủ cầm được con gà luộc trong tủ còn nguyên với cả đĩa xôi to bực vừa bày biện đồ ăn lên bàn thì cả hai cắm đầu cắm cổ lỗ tham gia ăn như vũ bão, giống như lâu lắm rồi không được ăn vậy. Đang ăn chưa nuốt trôi thì nghe tiếng mẹ chồng đang đi dần vào bếp, tôi đang không biết nên làm cho sao vì ăn vụng. Đã thế lại còn trinh nữ thôi rồi nữa. Nhìn tôi vẫn đang lớ ngớ chồng túm vội tôi tham gia trốn ngay trong góc tủ lạnh rồi cả nhị ngồi vắng lặng nín thở ở trong đó. Trong lúc ấy chồng thì cầm con gà, tôi vẫn cầm theo đĩa xôi, lúc này trên bàn không còn gì cả.

Mẹ chồng đi tới chỗ tủ lạnh khiến cho cả nhì phi tần chồng lúng túng thấp thỏm. Mẹ chồng khó tính nhâm nhẩm đi lên, lên sắp hết thì thấy chiếc váy cưới của tôi vẫn còn đang bận bịu một tẹo lộ ra liền khiến cho mẹ chồng phát hiện nên tới tóm tại trận. Mẹ nhìn hai đứa tròn mắt không thể tinh được rồi hét lên:

- Nhì cái đứa đang làm cái gì thế này hả?

- Dạ, tại đồng đội con đói quá nên… – chồng tôi phân trần, còn tôi đứng đó mặt đỏ au hết cả.

- Nhì đứa ăn không sao, nhưng ai lại đi ăn đồ cúng thế này hả. Tới giờ cúng rồi, hai đứa thật là. Ra đây cho mẹ.

Phi tần chồng tôi vẫn cầm đồ ăn trên tay chui ra. Chồng tôi nhìn tôi cả nhị gãi đầu gãi tai, mặt mày đỏ hết lên. Mẹ dặn dò tiếp. “Nhị đứa ăn đi, lần sau đói thì bảo mẹ, không được tùy tiện thể ăn đồ cúng thế này đâu nhé. May mà nhà bản thân mình còn có gà sẵn đấy”.

Hiền thê chồng tôi nhìn nhau cười mếu nhưng cả hai vẫn tiếp diễn ăn ngon lành. Đám cưới quá mệt mà không có cả thời gian ăn nên mới ra nông nỗi đó. Dứt việc chồng tôi ủ ấp váy cô dâu của tôi cùng tôi lên phòng. Cả nhị cùng có 1 đêm tân hôn ý nghĩa.

Mỗi lần nhớ lại tai nạn thảng hoặc trong lần ăn vụng trộm lại còn ăn vụng nhầm đồ cúng và cả việc thay luôn váy cô dâu trong nhà bếp càng thì cả hiền thê chồng tôi chỉ còn nước nhìn nhau rồi cười trừ vì chuyện đã qua. Khách hàng nào mà ngờ được rằng cô dâu lại chuẩn bị thay luôn váy cưới trong nhà bếp chỉ vì đói cơ chứ, còn cả bị bắt quả tang bởi mẹ chồng nữa mới đáng ái ngại. May sao mẹ chồng tôi cũng là người dễ tính, bà ko phải soi sét gì con dâu như tôi cả mà chỉ đưa ra những lời nhắn nhủ và chỉ dạy cho tôi nồng nhiệt. Tôi thầm cảm ơn ông trời vì cho tôi phước phận xuất hiện tại gia đình này, được làm thê thiếp của anh và khiến cho con dâu của cha mẹ anh, những người vô cùng tâm lý

568

HÌNH ẢNH CHỈ NHẰM MỤC ĐÍCH MINH HOẠ

st


Xem thêm: xu hướng thời trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét