Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2016

Hãy cứ gượng nhẹ nhau, hãy hét lên đi, đừng để sự yên lặng bóp nát cuộc hôn nhân của bạn

Nhiều khi yên lặng chẳng hề là hết yêu, mà tĩnh mịch chỉ là do nỗi đau đã quá rộng rãi và người ta cảm thấy không còn tự tin để nói cùng nhau. Đó dường như cũng là tín hiệu của bước đầu xa nhau.

Tôi nhớ, mối tình ngắn ngủi nhất mà tôi có là với một anh chàng designer cùng quê, năng động, thời thượng. Bởi vậy, tôi thuận lợi ngã tham gia vòng tay anh bởi mê cái khí chất nghệ sỹ ấy của anh. Rồi chúng tôi hẹn hò, đi chơi, thậm chí là lên giường cùng nhau.

Có lẽ cho nên, anh nghĩ tôi đã đắm đuối mê anh lắm rồi, không rời xa anh được nữa. Cho nên, có một lần cãi nhau, tôi dập máy và nói: “Đừng có gọi lại cho em nữa” và rồi anh không gọi lại thật.

Tôi chờ 1 ngày, 2 ngày rồi 1 tuần, 2 tuần. Đến cuối tuần thứ nhì thì tôi không chịu được nữa và bắt máy gọi cho anh:
- Tại sao anh không gọi điện hay nhắn tin cho em?
- Thì em bảo anh đừng gọi còn gì?
- Ah, thế ra em bảo anh đừng gọi là anh không gọi nữa à?
- Chứ em muốn sao?
- Ok, em nắm bắt rồi. Vậy trong khoảng nay anh cũng không cần gọi cho em nữa.

Hoàn thành một cuộc tình nhanh chóng, thế nhưng ngoài giận dữ đông đảo tôi không cảm giác quá bi tráng đau. Rồi một 04 tuần sau, khi tôi nhường nhịn như đã quên anh thì anh gọi tôi vào lúc 12h đêm, trong cơn chếnh choáng. Anh bảo nhớ tôi và muốn tôi quay lại với anh. Tôi chỉ cười và nói: “Chấm dứt rồi anh. Ví như anh nói như vậy sau cú máy tính bảng kia một vài ngày có lẽ còn có tính năng. Giờ thì hết rồi”.


Sau này, với người ấy sau tôi cũng nói rõ: “Tính em hot, em hờn giận là muốn anh yên ủi, em kêu anh đi đi nghĩa là muốn anh ở lại. Đừng có mà dập cửa vào mặt em mà bỏ đi. Tương tự thì chúng ta sẽ xa nhau luôn”. Và chúng tôi yêu nhau được ba năm, êm ấm và đầy thú vui. Nhưng rồi lại không tới được với nhau.

Tôi lấy chồng, chồng tôi cũng có có tính phương pháp hơi nghệ sĩ, hơi thanh nữ và hay chấp nhặt. Chúng tôi cũng hay biện hộ nhau, mỗi lần thế anh lại dập cửa bỏ đi, để lại tôi với nỗi giận dữ, bất lực và khổ sở. Anh ít gượng nhẹ nhau với tôi, nhưng anh cũng chưa từng an ủi tôi, chưa từng thoa dịu tôi. Anh chỉ làm cho một việc là yên lặng, coi như tôi đang độc thoại một mình. Chẳng có nỗi đau, nỗi bi đát nào hơn khi bản thân nói mà không có người nghe, không có người chia sớt.

Anh có phổ biến tật xấu, tôi thì vừa nóng tính vừa câu chấp. 2-3 năm đầu, chúng tôi gây nhau như cơm bữa, không phải anh bỏ đi thì tôi bỏ đi. Mà chính yếu là anh bỏ đi khi tôi còn chưa kịp nói chấm dứt. Sau đó là những đoạn lặng ngắt. Anh không bào chữa nhưng anh cũng không sửa đổi. Anh nghĩ là im re là nhịn nhường nhịn. Hình như đối với tôi yên lặng là lẩn tránh hiện thực.

Nếu như với người tình, có lẽ chúng tôi đã chia tay. Đáng tiếc nuối đây lại là chồng tôi và thiếu phụ thì rất khó mà ly dị chồng chỉ vì anh ấy không rỉ tai với bạn. Thế nên, tôi đành phải tìm bí quyết khác...

Rồi tôi tập vắng lặng, vì mọi người bảo đàn bà đừng có làu bàu phổ quát quá, đừng có nhai nhải hoài nam nhi nó chán, đừng có đòi con trai đổi mới khi mà bạn dạng thân mình cũng có đổi mới đâu… Tôi thấy nhà tôi bớt bào chữa nhau. Thế nhưng, tình cảm cũng phai lạt. Mỗi lần muốn nói gì, tôi phải nghĩ suy từng từ, lựa từng chữ để nói. Tôi mỏi mệt vì cái không khí yên ấm giả tạo đó. Tôi lẻ loi gặm nhấm nỗi đau một bản thân mình trong thầm im. Chẳng có nỗi đau nào hơn khi thui thủi trong lặng ngắt.

Tôi đâm ra sợ im thin thít, tôi thấy có nhẽ chính mình đã sai tình cờ còn chia sẻ tâm can nguyện vọng với chồng. Giờ đây tôi thèm được bào chữa nhau như ngày xưa, có nhẽ khi đó hai người còn cố gắng để hoàn thành, cố gắng chia sẻ tâm can với nhau. Còn như bây giờ thật sự là bế tắc.

Bữa nay, lần trước tiên sau hai năm, tôi với chồng mới lại ngồi nhậu với nhau. Tôi tậu rượu và đồ nhắm, ngồi đàng hoàng để nói câu chuyện: “Tiếp diễn hay chia tay” và nhường nhịn như chồng tôi cũng có suy nghĩ như vậy. Tôi không biết, liệu lần nói chuyện này có thể giúp chúng tôi hàn gắn sau những đổ vỡ và khoảng yên quá lâu mà chính chúng tôi dựng lên hay không. Thế nhưng, tôi nghĩ, việc nói chuyện sẽ khiến cả nhì bớt tấm tức, bớt chán ngán. Vì vậy, các cặp yêu nhau hay cưới nhau đừng ngại bao biện nhau. Đôi lúc yên lặng mới là chấm dứt...

HÌNH ẢNH CHỈ MANG TÍNH CHẤT MINH HỌA

CAI_VA


Xem tại: xu hướng thời trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét