Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2016

Bồ chồng vác bụng bầu tới đòi danh phận, mẹ chồng khuyên tôi cho cô ta ở lại nuôi tới khi đẻ và cú sốc khi nhìn vào tờ giấy khai sinh

- Giờ chị tính làm sao với cái bụng bầu 5 tháng của tôi đây. Nó là item của chồng chị đấy! Tuy vậy nào thì con tôi cũng phải có bố và tôi cũng phải có một danh phận chứ.

Chị không ngờ cô bồ của chồng chị đã mua tới tận nhà ăn vạ như thế này rồi. Lại còn ngang nhiên đòi danh phận nữa chứ. Uất nghẹn trong chị chẳng còn thể dâng cao lên thêm nữa vì nó đã bị đẩy lên đến cực độ trong khoảng cái ngày chị tới nhà đòi hỏi cô ta dừng lại với chồng chị rồi. Chị nhớ lại…

- Chị nghĩ sao, chị nghĩ mình đủ nhân cách để yêu cầu tôi khiến cho chuyện này hay sao? – Cô ta vênh váo với chị

Chị còn chưa kịp cho cô ta một cái tát thì đã bị anh chặn họng:

- Cô về đi, đừng đến đây khiến phiền cô ấy nữa. Ví như không, tôi chẳng để cô im đâu. – Chồng chị kéo tay chị, đuổi chị về

Chị bàng hoàng. Chị không dám tin người chồng đầu gối tay ấp với chính mình suốt 3 năm tương hỗ đối xử tàn tệ với mình như vậy. Chị về nhà, nước mắt lã chã rơi, chị viết đơn ly hôn nhưng…

- Mẹ xin con. Con đừng bỏ đi. Hãy ở lại vì mẹ.

nhan-tinh7

</ins>

“Nói cho chị biết, chị có muốn chối bỏ trách nhiệm với tôi cũng không được đâu” – Cô bồ của chồng chị giật giọng. (Ảnh minh họa)

Đọc thêm >>> Các bạn chồng khóc bất tỉnh nhân sự khi biết kín đáo của cô con dâu quê mùa cứ 12 giờ đêm là cởi đồ đi quanh trong bếp

Mẹ chồng chị nắm tay chị, cầu xin chị đừng ly hôn với anh. Chị nghẹn ngào. Mẹ chồng chị, trong khoảng ngày chị về khiến dâu đều thương cảm chị như con đẻ, dạy bảo chị bao nhiêu nhân tố. Ơn huệ này của mẹ chồng, chị đã báo ân được bao nhiêu đâu. Hơn nữa, cậu con trai nhỏ của chị lại nhất thiết không chịu xa bà nội. Vậy là chị cắn răng nhẫn nhịn vì con, vì mẹ chồng chị.

- Nói cho chị biết, chị có muốn chối bỏ nghĩa vụ với tôi cũng không được đâu. – Cô bồ của chồng chị giật giọng

Chị bừng thức giấc, đi về thực tế. Chị điên lắm, chuyện đã tới nước này thì chị chẳng nể nả gì nữa. Chị phải cho cô ta một bài học. Chị chưa kịp giơ tay lên tát cô ta thì mẹ chồng chị bước tới:

- Con à, dù gì thì nó cũng đã mang thai con của chồng con, cũng là cháu của mẹ, là em của đại trượng phu con. Tu nhân tích đức, hành thiện để lấy phúc cho con trẻ trong nhà sau này con ạ!

Mẹ chồng chị khuyện chị nên giữ cô bồ của chồng chị ở lại nhà chú tâm đến khi cô ta đẻ. Chị không dám tin mẹ chồng bản thân lại có thể đòi hỏi bản thân mình khiến cho chuyện đó. Chị không phải muốn nhưng…

- Mẹ xin con, hãy vì mẹ một lần này thôi. Cần mẫn một thời gian nữa rồi bình an sẽ quay về với con. Mẹ hẹn đấy!

Chẳng nắm bắt sao nhìn ánh mắt đầy nỗ lực của mẹ chồng, chị lại gật đầu đồng ý. Cô bồ của chồng chị thấy thế tự đắc lắm, nghĩ là đã thành công được chị. Rồi danh phận chính thức sẽ là cô ta. Cô ta đâu có ngờ…

cats

Cho tới khi nhìn vào tờ giấy khai sinh của đứa trẻ, chị sốc đến mức bất tỉnh lịm. (Ảnh minh họa)

Tìm hiểu >>> Thấy ô sin cố tình kéo ghế để thê thiếp mù ngã vào chậu nước nóng, đấng phu quân chỉ ngồi rung đùi cười rồi sốc ngất trước câu nói ấy

Nhìn chị khó nhọc vừa đi làm lại vừa phải chịu sự sai bảo của người yêu, anh mở màn thấy ăn năn. Anh thương chị phổ thông hơn, anh biết anh đã quá ngu ngốc, quá sai lầm, đa mang để hiện nay làm khổ chị. Anh lại càng cảm phục hơn sự hy sinh, kiên nhẫn của chị. Nếu được làm lại, anh thề sẽ không bao giờ phản nghịch chị. Mẹ chồng chị nhìn nam nhi bản thân rơi nước, lại cười cợt.

Ả bồ của chồng chị được sức hành hạ chị nên tự đắc, chẳng ngừa gì. Rồi cũng tới ngày cô ta lâm bồn. Nhưng thay vì vào viện, mẹ chồng chị không đưa cô ta đi đẻ mà để cô ta sinh tại gia. Mẹ chị từng khiến y tá trong khoa sản nên trải nghiệm dày dặn lắm. Ả người yêu của chồng chị la hét, đòi tham gia viện nhưng rồi phải tịt luôn trước câu nói:

- Cô muốn đẻ hay muốn chết đây.

Lúc này cô ta mới biết, chính mình vác bụng bầu tới nhà ăn vạ là một sai trái. Cô ta mẹ tròn con vuông. Mẹ chồng chị hối hả đi làm cho giấy chứng sinh cho đứa trẻ. Chị không hiểu mẹ chồng chị đang muốn làm gì nhưng mà nhanh nhẹn tương tự. Cho tới khi nhìn tham gia tờ giấy khai sinh của đứa trẻ, chị sốc tới mức muốn ngất lịm: Tên người mẹ lại là chị chứ chẳng hề là ả bồ.

- Mẹ… Thế này là thế nào… – Chị ngắc ngứ

- Cô ta không xứng đáng bước chân tham gia nhà này, càng không xứng đáng khiến cho cháu của mẹ. Mẹ đã lo lót đủ hết cả rồi. Con cứ lặng tâm đi. Cô ta sẽ phải rời khỏi ngôi nhà này ngay tức khắc. – Mẹ chồng chị hạ giọng

Đồng ý là cô ta có lỗi, đã gây ra quá rộng rãi khổ cực cho chị nhưng cô ta là thanh nữ, quyền làm mẹ linh nghiệm lắm.

- Mẹ à, con không đồng ý đâu.

Chị nghẹn ngào. Chị quay lưng lại thì thấy ý trung nhân của chồng chị ôm ấp đứa con đỉ hỏn đứng phía sau. Cô ta bật khóc, quỳ xuống cầu xin chị tha thứ. Sự cao thượng của chị khiến cô ta phục sát đất. Cô ta tự nguyện bế con đi, không đòi hỏi gì hơn nữa. Nhưng chị thấy áy náy lắm, chị chẳng thể nhưng cũng không cam tâm. Bị kịch này còn kéo dài và giằng co đến khi nào đây?

Nắng/ Theo Một nhân loại

loading...


Xem thêm: Thời trang người già

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét